Hôm nay ở trường đang có chiến dịch của những người theo đạo Thiên Chúa (mình cũng chẳng biết nhánh nào, thấy cứ Jesu với Bible thì biết thế thôi. Buổi sáng đi ngang thư viện đã thấy có người ăn mặc lịch sự đứng phát mấy cuốn Kinh thánh nho nhỏ, xinh xinh. Nhưng mình thì có kinh nghiệm quá về vụ này hồi 3 năm về trước nên vội vàng cảm ơn rồi từ chối. Mấy người đó cũng lịch sự chán, ai không nhận thì thôi, vẫn đứng cần mẫn phát. Mà cũng không nhiều người chịu lấy thì phải. Mình đứng lại quan sát thì thấy chả mấy đứa cầm, mà có cầm thì vô thư viện một lát thì đứa bỏ lại trên bàn, đứa đi ngang thùng rác quẳng vào. Cá biệt có cuốn còn nằm lại trong restroom. Thảm quá. Vẫn biết mọi cố gắng của những người đó là vì đức tin của họ, nhưng mình thấy chẳng ra làm sao cả. Có cần thiết phải thế không. Những người trẻ bây giờ quá tự do, quá tự tin để biết mình phải làm gì, lòng tin nơi Chúa (hay bất cứ một đấng tối cao nào) không còn là chỗ dựa tinh thần cho họ nữa rồi.
Ngược lại với chiến dịch ôn hòa của những người ăn mặc lịch sự và nụ cười thân ái trên môi kia là một nhóm khác khá hiếu chiến. Cũng khơi gợi lòng tin của người khác, nhưng nhóm này dùng toàn lời dọa nạt. "If you are not believing, then you are already condammed." (Không hiều câu này lắm. ý ổng nói là việc không tin tưởng đã là một sự đày đọa rồi thì phải?! Chúa trừng phạt bọn ngoại đạo bằng cách không cho nó có đức tin chăng?!. Thế thì vớ vẩn quá. Con gà và quả trứng cái nào có trước?
Đường lối tiếp cận đối tượng là chìa khóa quyết định thành công. Cứ nhìn cách bọn sinh viên phản ứng lại những lời của nhóm này thì biết. Bọn nó cười ồ, cãi lại, phẩy tay, nhăn mặt, la ó... đủ các cách. Nhưng cũng chỉ đổ thêm dầu vào lửa, ông cầm đầu càng hăng hái hô khầu hiệu to hơn. Thế mới biết, đức tin là cái gì đó có sức mạnh ghê gớm, và có khi làm con người ta mụ mẫm mất lý trí, hành động điên khùng. Cứ nhìn cái bảng phía sau lưng ông ta thì thấy. Thằng sinh viên đó nói đúng!
No comments:
Post a Comment