Wednesday, October 25, 2006

Gió

Gió gì mà lắm thế. Gió thổi ầm ào suốt từ tối qua đến giờ. Sáng nay may mà đạp xe cùng chiều gió nên không đến nỗi tới lớp trễ, vậy mà cũng xém tắt hơi vì cắm đầu cắm cổ đạp. Mà thói thường đã gió thì phải kèm theo lạnh. Lạnh buốt. Đã thế phòng học bên này chả có hệ thống sưởi gì cả, làm lạnh thì có, thế mới đau chứ. Ngồi học mà cứ khoanh hai tay lại trước ngực, chân này bắt chéo lên chân kia để giảm tổn thất nhiệt. Mà có hiệu quả gì lắm đâu. Vẫn thấy lạnh. Mình cứ ỷ y nghe lời Đ. bảo là khí hậu bên này không lạnh lắm đâu, nên chả chuẩn bị quần áo ấm nhiều. Đã thế áo len trong thời tiết gió ẩm ướt này là thất sách, vì không ngăn được lạnh len vào. Phải mặc đồ mà vải kín mít thì mới đựơc. Bây giờ mà bỏ tiền ra mua thêm áo khoác thì hơi tiếc, thôi thì có một cái mặc một cái. Áo khoác mà, ai thắc mắc làm gì chuyện mình mặc có 1 cái ngày này qua ngày khác. Tháng sau vào mùa đông đã lạnh hơn lại có mưa nữa thì chả biết thế nào. Chắc bỏ tiền ra đi xe bus quá. Một tháng 50$ tiền xe bus, liệu có nên đầu tư không hay là lại đạp xe lọc cọc dưới trời mưa rét mướt. (Thảm chưa Image).

Sáng nay, mình đã cố gắng dậy sớm hơn mọi ngày, nhưng có lẽ vì dư giờ quá nên cứ đủng đỉnh rồi lại trễ. Vào lớp lại phát hiện là ngoài 50 trang mình đã đọc thì hôm nay còn thảo luận thêm về mấy cái chiến lược (hình như vậy, có đọc đâu mà biết là gì) nằm trong cái đĩa CD ông giáo đưa cho từ đầu. Cái tội lơ đãng, không chịu coi lại phân phối chương trình học trước khi đọc bài. Mà có coi thì chắc cũng chỉ làm mình mất ngủ đêm hôm qua nữa thôi. Cả trăm trang, ai mà đọc nổi. Ngồi ti toe mấy câu rồi hỏi thêm dăm câu qua quýt cho ông giáo trả lời để hết thời gian. Rồi cũng hết thật. Mà cái lũ kia có mấy đứa nó đọc bài nhiều hơn mình đâu, thôi thì cũng an ủi.

Tuần sau là thi giữa học kỳ, nhanh thật. Bài vở cứ dồn dập nên mình cảm thấy thời gian qua nhanh vun vút, chả có thời gian để buồn hay nghĩ ngợi vẩn vơ. Thế mà tốt. Chưa bao giờ mình cảm thấy vui vẻ vác ba lô đi học rồi vào thư viện đọc bài như dạo này. Giá mà có ai cho tiền mình đi học mãi nhỉ, có bao nhiêu thứ trên đời mà mình chưa biết. Mà làm sao được, hết kỳ này phải tìm giáo sư hướng dẫn rồi bắt đầu tìm hướng nghiên cứu thôi. Vào nghiên cứu rồi thì lại bi kịch như xưa cho xem. Cuộc đời là vòng xoắn ốc mà, chả bao giờ vui vẻ mãi được đâu.

7 comments:

  1. Hồi tháng 6 hay 7 gì đó có thấy Hà tập lái xe trên đường Điện Biên Phủ nè, nhưng thấy maặt Hà căng thẳng quá nên tui hổng kêu, lỡ Hà giật mình đánh tay lái sang phía tui thì tiêu đời. Hê hê, có baby chưa vậy? (Mốt dạo này gặpp bạn cũ là hỏi vậy đó. Hu hu.)
    Bọn VEF nó keo lắm Hà ơi. Cho nên tui phải thắt lưng buộc bụng thôi. Hỗng phải như hồi ở Nhật, tiền nhiều quá xài hổng hết.

    ReplyDelete
  2. ha ha, Do^ng ha`oi, o^ng Vu~ ke.o tu*` truoc de^'n gio*` ro^1i ma`, mo*'i biet a? :D

    ReplyDelete
  3. hehe, doc xong cai entry nay cua ong thi tui suy ra la thang Dat no khoe hon ong, du no chi be bang 1/2 ong. :))

    ReplyDelete
  4. Hôm nay mới đọc cái blog này của ông Vũ, cũng vui vui, đỡ chán hì hì.. biết tui là ai không ? :-) Ông đi học PhD cũng nhàn quá hả, coi phim, bình phim, bình tình hình thời sự chính trị, viết blog dài dằng dặc :P Dù sao tui cũng nể ông khả năng viết lách, tui cũng có cái blog nhưng chẳng có đủ ý chí để viết cho đàng hoàng để ai đó đọc. Tui sẽ lấy ông làm gương coi sao.

    ReplyDelete
  5. À quên nữa, đi học bổng VEF mà kẹo thế, 50usd mua vé bus cũng không dám à. Ông tập lái xe rồi mua xe hơi luôn đi hì hì..

    ReplyDelete
  6. Ông già:"Cuộc đời là vòng xoắn ốc mà, chả bao giờ vui vẻ mãi được đâu."=> Đã biết vậy sao còn kêu làm gì cho thêm thảm hả ông ơi?

    ReplyDelete
  7. Hihi bữa tui đang tập lái xe mà ông kêu một cái là tui đứng tim tông ông liền :D Tui nhát lắm tập lái xe lâu vậy chứ chưa lái được nữa.
    Bạn bè lâu ngày hổng gặp mà thấy hổng kêu cũng uổng ha.
    Tui chưa có baby đâu, nói thiệt nghe, tụi sợ nhất là người ta hỏi tui có baby chưa đó hic hic nên mọi người thương tui thì đừng hỏi câu đó nữa nghen, chừng nào tui có thì tui khoe rồi, không cần hỏi.
    Thôi tui out đây, comment tầm bậy tầm bạ trong blog của ông ngại quá :-)

    ReplyDelete