Sunday, October 18, 2009

Mô ngư nhi (Nhạn khâu)

(Nguyên Hiếu Vấn)
Vấn thế gian tình thị hà vật
Trực giao sinh tử tương hứa
Thiên nam địa bắc song phi khách
Lão sí kỷ hồi hàn thử
Hoan lạc thú
Ly biệt khổ
Tựu trung cánh hữu si nhi nữ
Quân ưng hữu ngữ
Diểu vạn lý tằng vân
Thiên sơn mộ tuyết
Chích ảnh hướng thùy khứ.

Hoành Phần lộ
Tịch mịch đương niên tiêu cổ
Hoang yên y cựu bình Sở
Chiêu hồn Sở ta hà ta cập
Sơn quỷ ám đề phong vũ
Thiên dã đố
Vị tín dữ
Oanh nhi yến tử câu hoàng thổ
Thiên sầu vạn cổ
Vi lưu đãi tao nhân
Cuồng ca thống ẩm
Lai phóng nhạn khâu xứ.

Dịch nghĩa
(bởi Vi Nhất Tiếu @ www.vietkiem.com)

Hỏi thế gian, tình là vật gì
Mà khiến ta sống chết một lời hứa lụy
Lữ khách kẻ trời Nam người đất bắc
Khi đôi cánh mỏi, nhớ những lúc ấm lạnh
Khi hoan lạc vui vầy
Lúc chia ly đau khổ
Đều chỉ vì si mê một người con gái
Lời người nói ra
Đã xa tít trên tầng mây vạn dặm
Tuyết chiều trên nghìn ngọn núi
Bóng lẻ ấy biết về đâu

Ngang bước sông Phần
Nhìn cảnh tịch mịch, nhớ tiếng trống năm xưa
Khói hoang vẫn như ngày nao bình quân Sở
Than ôi, khúc chiêu hồn nước Sở nay còn kịp chăng
Quỷ núi khóc trong mưa gió thê lương
Trời cũng hờn ghen
Chẳng thể nào tin được
Chim én chim oanh, rồi cũng thành đất bụi
Ngàn mối sầu vạn cổ
Lưu lại đợi người thơ
Hát trong điên cuồng, uống rượu trong đau khổ
Tìm lại nơi đâu nấm mộ chim nhạn năm nào

Monday, October 5, 2009

Angel Island - Point Reyes (again)




Trưa thứ 6 chạy đến Tiburon leo lên phà sang Angel Island ngủ đêm. Tàu có lịch lúc 3h, nhưng mãi đến gần 3h20 mới chạy, mình lại đến sớm nửa tiếng thành ra chờ hơi lâu. Trong lúc ngồi chờ nhìn bồ nông nó lao chúi đầu xuống nước bắt cá với lại hải cẩu lộn qua lộn lại cũng vui.
Sau khi đi bộ tới nơi, dựng lều xong thì leo lên cái đỉnh cao nhất của đảo, đứng đó nhìn ra bốn phía, thấy toàn cảnh 360 độ luôn. Từ downtown San Francisco cho tới cái cầu đỏ đỏ, rồi mấy cái cầu nối vòng vòng cái vịnh. Gió thổi nhẹ nhè, mát rượi, trời trong xanh. Sướng!
Chập choạng tối vừa ngồi nấu, ăn tại bàn vừa nhìn thành phố San Francisco với hai cái cầu hai bên đang lên đèn, từ từ sáng lên nhấp nháy. Chưa bao giờ ngồi ăn tối trong cảnh lung linh hoành tráng như thế. Cái bọn hàng xóm chúng nó còn ghen tị bảo site số 5 của bọn mày là site có view tốt nhất ở đây rồi. Dĩ nhiên, rình mò mãi mới book chứ bộ.
Sáng bữa sau quay lại đất liền, chạy đi Point Reyes. Cái camp lần này nằm ở trong cái hẻm núi nhỏ hình chữ T với cái thanh ngang quay ra phía bờ biển. Gió gì mà gió dã man, mặc dù trời thì trong xanh chả có tí mây nào (chắc tại gió thổi sạch). Tốc độ đâu đó cỡ 80 km/h. Mấy nhóm khác dựng lều xong thì bị gió thổi ngã,đổ, gãy cả cọc lều trời nhá nhem tối mà phải cuốn đồ đi bộ ra ngoài để về. May mà cái site của mình nó nằm ở chót cùng của cái thanh dọc của chữ T, rồi lại nằm sau hai cái bụi cây nữa, chứ không thì chắc cũng về theo mấy người kia rồi. Cái lều bé của mình cũng bị gãy hết 1 thanh, 6 đứa nhét vô cái lều lớn ngủ mà cứ nơm nớp lo giữa đêm gió nó quật gãy luôn thì chắc phải chui vô toilet ngồi mà chờ sáng. May quá, không sao.
Nhờ được bảo vệ tốt cộng với ý thức dân chúng ở Mỹ cao nên mấy cái bãi đá ở bờ biển nó quá chừng vẹm (mussel) luôn. Thế là cả lũ quyết định mỗi chỗ vặt vài con to nhất để giúp loại bớt những con già, tạo điều kiện cho bầy trẻ phát triển nhằm duy trì sự khỏe mạnh của quần thể. Sau khi ăn tối, ngắm mặt trời lặn xong thì ngồi luộc vẹm nấu cháo. Trời, vẹm này nó thịt không hà, có hơn 20 con mà được cả chén to sau khi bỏ vỏ. Nấu cháo lên nó ngọt quá chừng chừng.
Lúc ăn cháo, mới nhai miếng thịt đầu tiên là đã nghe cái cốp, bực mình chửi rủa sao mà toàn cát không thế này. Ai dè nhằn ra nhả vào tay thì không phải cái mà là ... ngọc trai chắc cỡ ... 1 mm. Hí hí, công nhận mình hên ớn luôn. Tụi kia ăn mãi chả nhai trúng gì, còn mình khi gần kết thúc chén cháo lại nhả thêm một viên ngọc trai nữa. Thiệt là chuyện hiếm có.