Năm ngoái mình đã đi một lần nên cũng khá quen thuộc với đường sá và vị trí các khu cần đi thăm. Tuy nhiên, do có chuyên viên thiết kế tour chuyên nghiệp nên lần này chỉ trong 1 ngày nhưng mình đi tham quan được nhiều hơn.
Higashi Honganji:
Chùa này đang sửa chữa phần chính điện. Ngưới ta phải xây một cái nhà bằng sắt bao bọc toàn bộ cái chùa vào bên trong. Mọi chuyện sửa chữa tiến hành trong đó nên chẳng thể biết ngưới ta đang làm gì. Bênt rong chính điện vẫn cho khách vào tham quan bình thường. Điện này nổi bật ở chỗ có được các phù điêu dát vàng nhình tuệyt đẹp, và hệ thống đèn lồng cũng rất tuyệt. Trong khi sửa chữa chùa năm .. (sau một vụ cháy, sao bọn Nhật này hay chấy chùa thế không biết), dây thừng dùng để câu các cây đà bị đứt liên tục nên cuối cùng một giải pháp được đưa ra là dùng tóc của phụ nữ trong vùng tết thành dây thừng. Kết quả là thành công mỹ mãn, có điều chắc là sau đó số ni cô bất đắc dĩ tăng lên nhiều. Một trong số các dây thừng đó vẫn còn được lưu trong chùa.
Phía đối diện chùa, ở cuối một con hẻm nhỏ là khu vướn nghỉ ngơi cùa nhà vua. Khu vườn không rộng lớn vĩ đại. Nó có nét tinh tế, dịu dàng nhẹ nhàng mag tính chất Thiền hơn. Cũng hồ, cũng cầu, tiểu đảo nhưng màu xanh rợp của khu vườn làm con người ta có cảm giác yên tĩnh. trong vướn có một nhà nghỉ ven hồ, một nhà trà đạo và một căn nhà kiểu cổ. tất cả đều be bé, xinh xinh, lẩn khuất sau những cánh cây. Giá mà mình được ở đấy suốt tuần nhỉ. (Hồ có cá chép, nhiều và to lắm. Lại có cả rùa, không sợ đói.)
Điều thú vị của khu vướn này là bức tường bao quanh của nó được xây nên từ những viên đá xẻ với các hình thù khác nhau. Đó là các viên đá được thu gom hay được đóng góp từ các dân cư trong vùng. Chúng ta có thể nhận ra đây đó một mặt cái cối xay hình tròn có khoét lỗ, một phiến đá tàng để kê cột hay một cây cột đá hình chữ nhật.
Một nơi dừng chân thú vị ở Kyoto là nhà lu7 niệm của đạo Thiên Chúa. Đây là nơi lưu giữ các hiện vật liên quan đến thời kỳ đạo Thiên Chúa mới du nhập vào Kyoto và được coi là tà giáo. Các nhà truyền đạo và các tín đồ đã tìm mội cách để lách cho được lệnh cấm thờ tượng Chúa và Thánh giá. Chính vì thế mới có sự biến đổi Đông Tây kết hơp với sự ra đời của các tượng Quan Âm Bồ Tát ẵm con đeo thánh giá, hay các khám thờ tượng Phật với hình thánh giá được khắc bí mật ở chân đế hay ở một nơi nào kín đáo. Có tượng còn khắc thánh giá ở... lưng và sau lưng tượng thì đặt một cái ... gương. Ông cha cố giữ nhà lưu niệm còn cho xem một cái gương đồng (hay thép gì đấy) mà khi rọi ánh sáng vào nó, trên vệt sáng hắt lên tường hay trên một bức màn sẽ hiện lên hình ảnh Chúa đóng đinh tên thánh giá. Bó tay (cụ thể là với đứa báng bổ thánh thần như mình)
Sau đó là Kimono show. Cứ tưởng là đi xem trình diễn chuyên nghiệp, hoá ra là một show diễn hàng giờ của một trung tâm bán hàng lu7 niệm, chủ yếu là kimono. Trong lúc chờ đến giờ xem trình diễn, chụp đỡ vài tấm hình mấy con búp bê đẹp tuyệt nằm trong tử kính (giá mắc khủng bố) và xem cách dệt và hoàn thiện một tấm vải kimono. các cô người mẫu nhìn không xinh lắm , nhưng nói chung al2 cũng trông được. Một điều rút ra là cái kimono này nhìn thì đẹp, hào nhoáng thế thôi chứ chả có hấp dẫn gì cả, mặc vào chả thấy đường cong nằm ở nơi nào. Chán. Nếu là áo dài Việt Nam thì phải biết, kín từ cổ đến gót mà cứ gọi là phô ra đầy đủ.
Kikakuji là một ngôi chùa (thục chất lúc đầu là nơi nghỉ mát của một thằng nhà giàu nào đó, nổi tiếng vì sự lấp lánh của cái mái dát vàng soi bóng trên một cái hồ be bé và khuôn viên đầy bóng cây. Chỉ thế thôi. Nhưng dù sao cũng còn đỡ hơn cái chùa Bạc, chả có được miếng bạc nào dát lên, thiệt là mang tiếng quá
đi.
Đầu buổi chiều ghé Heian shrine, đền Thần Đạo to nhất Kyoto. Đền này mới xây vào 18.. để kỷ niệm ... năm ngày thành lậo kinh đô Kyoto. Vàng son, hào nhoáng, hoành tráng. Bóng 2 cô gái mặc kimono che dù đi trong sân duyên dáng ghê. Ngay từ lúc xuống xe, chụp ảnh ở cổng vào là mình đã tính đến chuyện chụp hình chung rồi. Vì thế thấy hai cô nhìn quanh có ý tìm người chụp hình dùm là mình phíng ngay lại xin chụp giúp. Hic, cái ông đi chung đoàn thật là trời đánh. Mình mới nhờ anh lễ chụp dùm mình với 2 cô bé kia thì ổng nhảy xổ lại giành máy, kêu anh Lễ đứng vào ổng chụp luôn cho. thế có tức không chứ.
Chùa 33 gian có một bộ 1001 tượng Bồ tát ngàn tay ngàn mất. thật sự các bộ tượng này đã bị cháy chỉ còn sót lại ... vào năm ... Sau này người ta xây lại chùa vào tạc lại cho đủ bộ. Ngoài ra còn có tượng thần gió và 28 tương la hán (?) vốn là thần của đạo Hindu. tất cả các tương La Hán này đều có thần thái, dù mình chẳng thể diễn tả được là gì. (hic, không thể tìm được tên tiếng Việt của mấy cái tượng đó nữa).
Đối diện chùa là bảo tàng quốc gia Kyoto. Trong đó trưng bày la liệt các tượng Phật với đủ kích cỡ, chất liệu. Một điều vui là các bảo vật quốc gia với lại tài sản văn hoá quan trong của Nhật thấy toàn đề xuất xứ từ Trung Quốc, Hàn Quốc. Hiếm hoi hơn là từ Ấn độ, Thái lan. Không có Việt Nam!
năm ngoái đã đến rồi nên thạo đường hơn, mình dẫn anh Lễ ra ngoài bằng đường khác, men theo cái nghĩa trang và cái nhà tang lễ cạnh đền.
Vừa đọc, tưởng ông đi Kyoto nữa chứ. Ai ngờ đâu...cơm nguội mà! Hehe.
ReplyDeleteNhìn cái hình 2 em kia đẹp ghê, giờ vẫn còn tiếc!!! Còn cái hình em chụp chung với 1 em Geisha hay Maiko gì đó đâu, sao không up lên luôn?
Olympus lên màu xanh đẹp ghê he! Nhưng sao bầu trời nó cháy hết thế.
Công nhận mấy cái hình anh chụp đẹp thiệt. Sao cái máy của em cũng Olympus mà chụp xấu hoắc à. Nếu có anh đây chắc nhờ chỉnh giúp được rồi. Từ chỗ rất thích chụp hình, vì cái máy mà em hết thích luôn đấy.
ReplyDelete