Tenri là một thành phố nhỏ thuộc tỉnh Nara. Điều đặc biệt của thành phố này là nó được xây nên bởi một tôn giáo: Đạo Tenri (Thiên Lý). Đạo Tenri được khởi xướng bởi một người phụ nữ (hic, lạ thiệt, bọn Nhật vốn trọng nam khinh nữ mà) tên là Nakayama Miki (1798-1887) nhưng thường được tín đồ gọi là Oya-sama (cái chữ sama này dùng để chỉ những người được quý trọng tôn kính, ví dụ như nhân viên nhà hàng gọi khách hàng, (nói mới nhớ, mấy bà già hoặc sồn sồn ở Nhật mê film Bản tình ca mùa đông gọi thằng Hàn Quốc Bae Yong Joon là Joon sama, nghe gớm chết). Bà này sau một lần mê sảng ngủ mơ lúc trưa nắng nóng thấy có người bảo mình phải truyền bá tư tưởng giúp người khác có được cuộc sống tươi vui. Phải đắn đo lắm bả mới nói với gia đình và hàng xóm chuyện đó. Rồi phải mất 25 năm với 18 lần bị cảnh sát bắt vì tụ tập đông người và truyền đạo trái phép gây rối trật tự an ninh công cộng thì bả mới có một lượng tín đồ kha khá và chính thức lập nên cái đạo này.
Đạo Tenri có mục đích là hướng con người đến một cuộc sống vui sướng (joyous life). Đạo này thờ God Parents (chả biết là gì nữa) nhưng không có tượng. Linh vật là một cái trụ bát giác (lúc coi film thấy nó vẽ bằng đồ họa tưởng to lắm, hôm sau đi xem thấy bé tí) tượng trưng cho cái gì đó quên mất rồi. Trong thành phố này có cả trường trung học, đại học (có mấy khoa văn hóa, ngôn ngữ quốc tế và cả Y, thế mới ghê), bệnh viện và các trung tâm rèn luyện những người học đạo, có cả học viên đến từ đủ các châu lục, các nước (hic, trừ Việt Nam, không thấy đâu). Số tín đồ vào khoảng 3 triệu.
Ngày hôm sau khi đến thăm tổng đàn (cho có vẻ kiếm hiệp), họ chuẩn bị luôn cả các hướng dẫn viên nói tiếng Anh, Tây Ban Nha, Hàn Quốc, Thái Lan. Tiếng Tàu vói Việt nam thì bó tay. (vì chưa có chi nhánh ở VN mà, lý do thì ai cũng biết chỉ bọn nó không biết).
Cái tổng đàn này xây hòan toàn bằng gỗ bắt đầu từ năm 1954 và xây lai rai đến những năm 80s (tiền dụ dỗ, lộn, tiền cúng dường của tín đồ được bao nhiêu thì cất bấy nhiêu. Gian nhà lớn nơi đặt cái trụ lục giác ở tâm là kiến trúc gỗ lớn nhất thế giới hiện nay (theo bọn nó nói). Rộng mênh mông. Tín đồ đến làm lễ thì cũng quỳ gối hướng về phía cái trụ mà lạy rồi đọc kinh ê a gì đó nghe buồn nghủ chả kém kinh Phật. Có điều là khi đọc kinh Phật thì người ta gõ mõ còn ở đây chùng nó xoay xoay cái cổ tay, chả biết để làm gì. Kết thúc tụng thì vỗ tay bốp bốp 2 cái. Trước khi ăn và sau khi ăn xong cũng thế).
Điều đáng nói là cái thành phố này vắng hoe, nhưng building thì rất nhiều, và xây theo cùng một kiều. Đó là các ký túc xá cho những ngưới học đạo. Mỗi năm đến ngày lễ sinh nhật của Oyasama) thì thành phố mới đầu ngập người. Hồi tháng tư vừa rồi có 70 ngàn tín đồ về thàh phố này, và các building đó vẫn đủ sức chứa. Kinh thật. Ngày thường đóng cửa bỏ không thì rõ phí. Cái ông bạn ông cha cố là người Hokkaido, đang lên đây học khóa huấn luyện truyền đạo. Ổng nói rằng tất cả những tín đồ tại đây mỗi ngày đều ăn chung một món ăn, do cùng một bếp nấu rồi phân phát đến các nhà ăn (hic, tuyệt vọng, ý định gia nhập đạo này của mình tắt ngúm. Mình sẽ chết vì hết béo phì chuyển sang ốm giơ xương sau một tháng ăn như thế. Mà ăn như thế thì còn gì là joyous life nữa, vậy là trái với tôn chỉ của đạo này rồi, hix).
Buổi chiều hôm sau, trước khi về ăn cơm cả đoàn được cho xem biểu diễn nhạc cổ bởi một câu lạc bộ của trường trung học. Đại khái dàn nhạc gồm có 7 nhạc cụ: bộ thổi gồm sáo, kèn, và một cái tiếng gần giống harmonica, gồm nhiều ống trúc có đục lỗ ghép lại. Bộ gõ gồm trống lớn trống 2 mật và chiêng. Bộ dây gồm tì bà và đàn tranh, nhưng dây bằng cước chứ không phải kim loại, nghe tiếng chán òm. Bọn trẻ con biểu diễn hết sức nghiêm túc. lại có cả người giới thiệu bằng tiếng Anh nữa chứ. Tiếng Anh của MC hết sức lưu loát làm mình nghi ngờ, vì có thằng Nhật nào nói hay thế đâu. Hóa ra thằng này mới từ Mỹ về học đạo.
Những sắp xếp của đạo này dành cho đoàn làm mình hết sức có thiện cảm, thậm chí còn chuẩn bị tinh thần xin làm đà chủ phân đà Việt Nam nữa, có điều là chuyện ăn uống ngặt nghèo quá. Để chữa béo phì thì được chứa suốt đời như thề thì đúng là sẽ siêu thoát sớm, vì nhẹ ký quá mà
No comments:
Post a Comment