Wednesday, April 11, 2007

Ở nhà một mình

Hai ông bà chủ nhà đã đi Florida chơi từ hôm qua. Trước khi đi, ông chủ nhà đã cẩn thận đánh máy tất tần tật mọi chuyện cần làm từ đèn ngoài vườn, lấy thư, báo, tưới hoa, lặt rau cho đến cho mèo ăn. Con mèo đang bị ho nên ổng lo lắm, trước khi ra sân bay còn chạy đến bác sĩ thú y lấy thuốc cho nó, rồi dặn mình mỗi ngày cho nó 1 viên, nghiền bỏ vào thức ăn của nó. Mà nhắc đến thức ăn của mèo mới nhớ, chao ôi sao mà cái đồ hộp đó nó thơm, thơm quá thể, cứ như mùi patê ở nhà mình ấy. Mỗi lần cho mèo ăn là mình lại chảy hết cả nước dãi ra, cố đấu tranh tư tưởng lắm mới kìm được, không nếm thử. Hồi xưa đọc báo thấy có người nghiện thức ăn của mèo, bây giờ mới thông cảm cho họ.

Một mình mình ở nhà, tự nhiên thấy sờ sợ. Cái nhà to đoành thế này mà chỉ có mình mình, trong khi cái nước Mỹ này thì trộm cướp với lại dân tâm thần đông như rươi (coi phim thì biết). Nói đùa thế thôi chứ cái town này chắc thuộc loại an toàn nhất thế giới (trừ chuyện có ít nhất 1 thằng chuyên trộm xe đạp). Cái tờ báo của town mỗi thứ ba lại có mục "điểm tình hình an ninh trật tự trong tuần", đọc mà cứ thấy bọn này khùng nặng. Ví dụ như tuần này chằng hạn, có những tin như sau:

A male subject inside a store on Cowell Boulevard was asking questions and then reportedly began yelling at the staff.
An individual found a suitcase on a job site on Pacific Drive that belongs to a Canadian citizen.

A complainant reportedly heard a female honking for a male who was involved in a verbal argument with another subject on Seventh Street.
A blue bicycle was found hidden in some bushes at Washoe Street and Cowell Boulevard. (phải của mình hông ta?)
A deceased black cat was reported in the roadway at Richards Boulevard and Olive Drive.
vv.. vv


Mình lớn lên ở nơi giang hồ hơn nhiều nên mấy cái chuyện trên chỉ là chuyện ruồi bu. Cái mình lo là cái khác: Chăm sóc nhà cửa . Hàng ngày có 2 ông bà ở nhà thì mình chả phải lo gì hết, ngay cả đổ rác hai ông bà cũng làm (làm trong lúc mình ở trường chứ hổng phải mình đùn đẩy gì). Bây giờ thì cứ sợ đủ thứ: quên cho mèo ăn + uống thuốc, quên tắt lửa bếp gas, quên bật đèn trước cửa, quên đóng cửa hông... Cứ như trẻ con 10 tuổi lần đầu bị bỏ ở nhà một mình không bằng. Mong cho mau mau hết 10 ngày để hai ông bà về lại cho mình đỡ khổ.
Mới có hơn 1 ngày mà thấy nhớ hai ông bà quá đi!

No comments:

Post a Comment