Sunday, September 23, 2007

Sức mạnh của đồng tiền

Tiền là tiên là phật, là sức bật của tuổi trẻ, là sức khoẻ của tuổi già, là cái đà danh vọng, là cái lọng che thân, là cán cân công lý, là ý chí ... cho tui tập thể dục.

Chuyện là vầy. Tui vốn bị bịnh làm biếng kinh niên, nhất là chuyện vận động tay chân. Tui thà ngồi/ nằm cả ngày ôm cái máy tính để chơi game, coi phim hay duyệt web chứ chẳng có muốn chạy nhảy chơi bời ngoài đường (trừ khi cho tui đi đâu đó xa xa, bứt tui ra khỏi cái máy tính hay mạng thì được, kiểu cai nghiện ma tuý cưỡng ép ấy). Vì thế, chuyện tui ham hố tập thể dục là chuyện động trời (hèn chi năm nay thời tiết ở Davis diễn biến bất thường!). Nhưng, như ông bà ta thường nói, TIỀN có khả năng giải quyết tất cả.

Trường tui vốn có một cái phòng tập thể dục thể thao rất lớn, nằm cách khoa tui cỡ năm phút chạy xe đạp. Nguyên cả ba học kỳ đầu, tui bén mảng đến đó được một lần, đó là trong đợt orientation cho sinh viên mới, ngừơi ta dắt đi lòng vòng giới thiệu khắp nơi. Rồi thôi. Mặc dù tui được vô cửa miễn phí trong năm học, nhưng mà tui chẳng bao giờ vô đó hết, đơn giản là vì tui lười. Cũng có đôi lần tui nghĩ tới chuyện đi tập thể dục khi tình cờ nhìn xuống cái bụng chửa hơn sáu tháng của mình, nhưng mà tui cứ lần lữa. Hôm thì trời quá lạnh, hôm thì quá nóng mà ở nhà có điều hoà mát, không nên ra đường. Khi thì bài tập còn quá nhiều chưa làm gì, hôm thì phim bộ đang coi dang dở. Và một mớ lý do chính đáng khác như tui bận chat, ăn no không vận động được, quần áo dơ hết không có đồ thay hay … ông Bush đang hăm he đánh Iran chẳng hạn. Nói chung là không có gì có thể kéo tui đến phòng tập thể dục được.

Cho đến một ngày, sau khi thi học kỳ thứ ba xong, tui nhìn xuống thấy bụng mình chửa đến tháng thứ chín rồi, mà tui biết chắc chắn là tui sẽ không … sinh con để cho nó xẹp được. Thêm nữa, có lần tui cho nhà tui coi webcam, vừa thấy mặt tui sau chín tháng trời, cả nhà tui hú lên, bảo giống con . Vậy là tui hoảng hồn, phải lên kế hoạch giảm cân. Mà trời cũng ác, chỉ cho tui con đường giảm cân duy nhất là tập thể dục. Vậy là tui đi tập. Và để thử thách lòng quyết tâm của tui, ông trời yêu cầu trường thu tiền vô cửa phòng tập trong hè, vì tui không có đóng tiền học hè, nên không được vô miễn phí. Đối với đứa keo kiệt như tui thì chuyện bỏ ra gần trăm đô mua cái vé cho nguyên ba tháng hè là chuyện hơi hiếm à nhe, nó thể hiện quyết tâm cao độ của tui với chuyện giảm béo. Hơn nữa, nhờ bỏ tiền ra đóng mà tui tiếc của, tui chăm chỉ đi tập theo tinh thần đã mất tiền mua mâm thì phải đâm cho lủng.Tui đi tập hàng ngày, hết chạy cardio rồi thì kéo tạ. Xong thì vô phòng tắm luôn, về nhà khỏi phải tắm, đỡ tốn tiền mua xà bông. Lúc đầu thì tập buổi chiều, sau đó lục lọi trên mạng thấy bảo chạy buổi sáng lúc đói sẽ đốt mỡ nhiều hơn nên tui chuyển lên chạy buổi sáng, buổi chiều tập tạ. Làm như vậy trong hai tháng trời, mỗi lần tui làm biếng không muốn đi thì tui lại thấy cái biên lai đóng tiền nó bay lờn vờn trứơc mặt, thế là lại lóc cóc đi. Nhờ vậy mà tui thiết lập được thói quen tập thể dục buổi sáng.

Dạo này thì trời bắt đầu trở lạnh, với lại sắp vô học kỳ mới rồi, tui lại được vô cửa miễn phí nên tui lại không muốn đi tới phòng tập nữa. Công nhận mình không tham của chùa nhé! Tui mua cái dây về, nhảy dây trong phòng mỗi buổi sáng. Như vậy thì tui khỏi phải đi ra ngoài khi trời còn tối mù mù. Vì cũng tốn tiền mua dây, mua thảm lót nên tui cũng chăm chỉ tập lắm, giá mà có ai đó cho tui cái dây thì chắc tui chả bao giờ rờ tới nó đâu.

Nói lòng vòng quá, bây giờ đến phần tác dụng hữu hình của tiền. Sau ba tháng hè thì tui đã giảm được 9 (viết bằng chữ: CHÍN) kí rồi. Cái bụng tui bây giờ xẹp lại chắc còn có … ba tháng thôi, hôm bữa tui đi mua quần áo, thử cái quần size 29 thấy vừa mới kinh chứ, trong khi cái đống đồ tui đang có toàn size 32. Thêm nữa là cái bụng tui nó lờ mờ nổi lên 4 cái múi trên rồi, còn 2 cái dưới cùng vì mỡ quanh rốn vẫn còn dày quá nên chưa thấy đâu hết. Công nhận ngoạn mục, từ nhỏ tới lớn tui chưa từng thấy mình làm gì vĩ đại đến thế. Sức mạnh đồng tiền có khác.

P/S: Chừng nào tui có cái bụng 6 múi thì tui chụp hình … cái bụng khoe luôn thể nhé. Khi đó coi như tui không còn có thai nữa, tui mới dám khoe.

4 comments:

  1. :)) Chừng đó nhớ webừcam múa xòe cho tui coi nhé.

    ReplyDelete
  2. Mẹ ơi! Mỡ ở đâu mà giảm đến 9kg mà vẫn còn vậy!!!

    ReplyDelete
  3. HAHAHAHAHAHAHA good luck anh Vu, sinh con thi sinh cho trot, con chua lai 3 thang lam gi

    ReplyDelete
  4. Phải chi 9 kí đó là mỡ hết thì đỡ biết mấy. Thịt cũng teo luôn chứ bộ.

    ReplyDelete