Wednesday, September 12, 2007

Cẩn thận, ăn sung làm bạn không ngáp được!

Image

Một nạn nhân ở thành phố Davis, tiểu bang California ở Mỹ đã không ngáp một cách thoải mái được sau một lần ăn trái sung. Theo nguồn tin đáng tin cậy cho biết, một hôm nạn nhân ra vườn nhà hái bốn trái sung để ăn bổ sung vitamin thay cho trái cây giá đắt mua ở siêu thị. Trong số những trái sung đó có 1 trái chưa chín lắm, và từ cuống trái còn ứa ra vài giọt nhựa trắng. Do quá thèm, nạn nhân không kịp để ý chùi kỹ nhựa sung trước khi cho vào miệng và một ít nhựa đã dính lại trên khoé môi. Vì nhựa sung có khả năng gây ngứa, và làm se da, nên gần như ngay lập tức sau đó nạn nhân bị ngứa ở khoé mép, và càng cố gãi thì chỗ ngứa càng tấy lên. Cuối cùng, chỗ dính nhựa hình thành một vết loét khá bé. Tuy nhiên, do vết loét nằm ngay phần da nối môi trên và môi dưới, theo lý thuyết nó không thể lành được vì nạn nhân phải mở mồm ra nói chuyện hay ăn uống. Đối với nạn nhân, chuyện ăn uống hay nói chuyện thì không nghiêm trọng lắm, vì nạn nhân đang ăn ... kiêng, nên không cần phải mở mồm rộng. Còn nói chuyện thì chỉ mở mồm be bé cho nó duyên dáng thì cũng không sao. Duy chỉ có một điều là nạn nhân là người có tiền sử mắc bệnh hay ... ngủ gục trong lớp học. Bây giờ là mùa hè, không phải ngồi trong lớp nên không có lời giảng của giáo sư làm xúc tác để nạn nhân lim dim mắt ngủ. Não của nạn nhân chỉ cảm thấy mệt mỏi khi đọc sách trên máy vi tính quá lâu mà thôi. Theo nghiên cứu của các nhà khoa học, khi não mệt mỏi, thiếu oxy thì não gửi tín hiệu điều khiển miệng mở ra thật lớn để hút lấy oxy cho thật nhiều. Và đây là nguyên nhân chính khiến cho cái vết lở ấy không lành. Nạn nhân không thể nào ngáp mà không há to miệng ra, còn làm như thế thì cái vết lở đang se da lại nứt toác ra. Một đôi lần, nạn nhân cố gắng dùng hai ngón tay giữ cái khoé mép bị lở lại thì không ngáp tròn miệng được. Mà không ngáp được thì não sẽ tiếp tục gửi tín hiệu nhắc nhở, cho tới chừng nào ... cái mép nó rách thì thôi.

7 comments:

  1. Hớhơ, bữa nay bạn Vũ viết chuyện cười cho bà con đọc hả. Mà đọc cái bài này thì tui lại ngáp, hựhự.

    ReplyDelete
  2. Tội nghiệp mày quá hen! Buồn ngủ mà không ngáp được chắc là đau khổ lắm, :D!!!!!!!! CHO ĐÁNG ĐỜI THAM ĂN!

    ReplyDelete
  3. Hihi, xin lỗi chịu hông nổi, cho Thảo Khấu cười tí xíu nha, mặc dù là cười trên nỗi đau khổ của người khác. :P hihi :D

    ReplyDelete
  4. Hihi, ddu'ng ddu'ng! Doc ca'i ba`i cua ba.n Vu~ tu nhien mi`nh cu~ng nga'p 1 ca'i ro~ da`i nhe! (Hehe, that la` sang khoai, vi` nga'p ro~ thi'ch nhe). Tuy nhien mi`nh khuyen ba.n Vu~ ne^n nha^n co* ho^.i na`y chu*~a ca'i benh nga'p ddi nhe! Vi` theo quy na.p cua mình thi` nhung nguoi ddep trai, li.ch la~m, tha`nh dda.t ma` tiep xuc voi mi`nh thi` cha bao gio*` tha^y nga'p ca?. Hihi, ba.n Vu~ nen bat ddau step one la` "No'i kho^ng vo*'i nga'p" truoc khi ddat dduoc ca'c steps co`n la.i la` ddep trai, li.ch la~m va` tha`nh ddat nhe'! Chu'c ba.n may ma('n. :))

    ReplyDelete
  5. Hihi, rất đồng ý với bạn Ngọc. Bạn Vũ không nên để con gái nhà người ta hỏi " Ơ, anh này, anh ngủ gục hả" hay " Ơ, anh buồn ngủ hả" trong những kỳ hẹn hò ( híhí, í là nếu có, còn ko thì tui ko biết ;)).)

    ReplyDelete
  6. Nếu mình ngồi nói chuyện với một bạn gái xinh đẹp, dễ thương và có tí đầu óc thì làm sao mà mình ngáp hả các bạn?! Khoa học đã chứng minh rồi, não chỉ đạo cho miệng ngáp khi nó cảm thấy chán, các bạn còn chưa hiểu sao?

    ReplyDelete
  7. Ừ, mình hiểu. Cơ mà đọc cái bài này thì mình lại vẫn cứ ngáp. Hự. Thôi, đọc Tâm hồn dzĩ đại của Chinh vậy, mình sẽ cười thỏai mái , kekeke!

    ReplyDelete