Bữa sáng ngày hôm nay, hôm qua và vài hôm sau nữa
Bữa xế ngày hôm kia hôm kìa gì đó:
Nước tới cổ thì bơi!
Cho đến một ngày, sau khi thi học kỳ thứ ba xong, tui nhìn xuống thấy bụng mình chửa đến tháng thứ chín rồi, mà tui biết chắc chắn là tui sẽ không … sinh con để cho nó xẹp được. Thêm nữa, có lần tui cho nhà tui coi webcam, vừa thấy mặt tui sau chín tháng trời, cả nhà tui hú lên, bảo giống con . Vậy là tui hoảng hồn, phải lên kế hoạch giảm cân. Mà trời cũng ác, chỉ cho tui con đường giảm cân duy nhất là tập thể dục. Vậy là tui đi tập. Và để thử thách lòng quyết tâm của tui, ông trời yêu cầu trường thu tiền vô cửa phòng tập trong hè, vì tui không có đóng tiền học hè, nên không được vô miễn phí. Đối với đứa keo kiệt như tui thì chuyện bỏ ra gần trăm đô mua cái vé cho nguyên ba tháng hè là chuyện hơi hiếm à nhe, nó thể hiện quyết tâm cao độ của tui với chuyện giảm béo. Hơn nữa, nhờ bỏ tiền ra đóng mà tui tiếc của, tui chăm chỉ đi tập theo tinh thần đã mất tiền mua mâm thì phải đâm cho lủng.Tui đi tập hàng ngày, hết chạy cardio rồi thì kéo tạ. Xong thì vô phòng tắm luôn, về nhà khỏi phải tắm, đỡ tốn tiền mua xà bông. Lúc đầu thì tập buổi chiều, sau đó lục lọi trên mạng thấy bảo chạy buổi sáng lúc đói sẽ đốt mỡ nhiều hơn nên tui chuyển lên chạy buổi sáng, buổi chiều tập tạ. Làm như vậy trong hai tháng trời, mỗi lần tui làm biếng không muốn đi thì tui lại thấy cái biên lai đóng tiền nó bay lờn vờn trứơc mặt, thế là lại lóc cóc đi. Nhờ vậy mà tui thiết lập được thói quen tập thể dục buổi sáng.
Dạo này thì trời bắt đầu trở lạnh, với lại sắp vô học kỳ mới rồi, tui lại được vô cửa miễn phí nên tui lại không muốn đi tới phòng tập nữa. Công nhận mình không tham của chùa nhé! Tui mua cái dây về, nhảy dây trong phòng mỗi buổi sáng. Như vậy thì tui khỏi phải đi ra ngoài khi trời còn tối mù mù. Vì cũng tốn tiền mua dây, mua thảm lót nên tui cũng chăm chỉ tập lắm, giá mà có ai đó cho tui cái dây thì chắc tui chả bao giờ rờ tới nó đâu.
Nói lòng vòng quá, bây giờ đến phần tác dụng hữu hình của tiền. Sau ba tháng hè thì tui đã giảm được 9 (viết bằng chữ: CHÍN) kí rồi. Cái bụng tui bây giờ xẹp lại chắc còn có … ba tháng thôi, hôm bữa tui đi mua quần áo, thử cái quần size 29 thấy vừa mới kinh chứ, trong khi cái đống đồ tui đang có toàn size 32. Thêm nữa là cái bụng tui nó lờ mờ nổi lên 4 cái múi trên rồi, còn 2 cái dưới cùng vì mỡ quanh rốn vẫn còn dày quá nên chưa thấy đâu hết. Công nhận ngoạn mục, từ nhỏ tới lớn tui chưa từng thấy mình làm gì vĩ đại đến thế. Sức mạnh đồng tiền có khác.
P/S: Chừng nào tui có cái bụng 6 múi thì tui chụp hình … cái bụng khoe luôn thể nhé. Khi đó coi như tui không còn có thai nữa, tui mới dám khoe.
Chinh DE AMICIS
8.- Tập thể dục
"Chinh bạn ơi! Việc tập thể dục đối với bạn hình như khó nhọc, mọi người nói phải đấy. Tôi chưa bao giờ trông thấy bạn đi tập thể dục với cái dáng quả quyết và nét mặt hớn hở như tôi mong muốn ! Bạn thử tưởng tượng nếu bạn ngồi không ở nhà thì người của bạn sẽ uể oải biết là dường nào ! Tôi chắc chỉ trong vòng một tuần lễ là bạn lại muốn tập thể dục trở lại. Bạn ơi ! Hiện thời, không một thanh niên nào là không đi tập thể dục. Bạn hãy nghĩ đến những người thợ làm lụng cặm cụi cả ngày, tối đến còn phải xách túi đi tập thể hình, những cô thiếu nữ suốt tuần lễ bị giam giữ trong văn phòng, chủ nhật đến cũng rủ nhau đi tập thể dục thẩm mỹ, những binh lính hết giờ luyện tập cũng chơi thể thao. Cho đến những người tàn tật, họ cũng đều tập thể dục thể thao cả.
Mỗi buổi sáng, lúc bạn chuẩn bị tập, bạn hãy nghĩ trong cùng ngày ấy, trong thành phố ta có tới 3 vạn sinh viên cũng như bạn, tập thể dục trong một tiếng đồng hồ để duy trì sức khoẻ. Bạn lại nghĩ : xấp xỉ giờ này, bạn trẻ trong các nước trên hoàn cầu đều đi tập thể dục cả. Bạn hãy tưởng tượng những người ở trên những đường hẽm nhà quê, rảo bước trong các phố phường huyên náo, dưới bầu trời oi ả hay trong cơn mưa tuyết lạnh lùng : họ bơi lội những xứ lắm sông ngòi, đá banh trên những cánh đồng mông quạnh, hoặc trượt tuyết trên những vùng giá lanh. Họ xuống lũng, lên đồi, họ xuyên rừng lội suối, họ vượt qua những ngọn đồi hẻo lánh hoang vu. Ăn mặc hàng nghìn lối khác nhau, nói bằng trăm thứ tiếng khác nhau, họ tập một mình hay lũ năm lũ ba, hít đất tay không hay kéo tạ trên máy.
Từ những bãi trượt băng cùng tột lấp trong ánh tuyết nước Nga cho tới bãi đất hẻo lánh lẩn trong khóm gồi xứ Ả rập, có tới hàng triệu triệu người cùng tập thể dục bằng những thể thức khác nhau.
Bạn lại tưởng tượng cái tổ kiến những người tập ấy gồm có hàng trăm dân tộc khác nhau và cái phòng tập đang hoạt động ấy, bạn có cái hân hạnh dự phần rồi bạn tự nhủ : ví phỏng một mai sự hoạt động ấy ngừng hẳn thì nhân loại sẽ trở lại đời béo phì, sẽ sa vào cõi dễ bệnh tật, sự hoạt động ấy là sự tiến bộ, là mối hy vọng, là ánh sáng vinh quang của thế giới khoẻ mạnh vậy.
Cố lên ! Tên lính nhỏ trong đạo quân lớn lao kia ! Cố lên ! Bạn ơi ! Lấy tạ làm khí giới, lấy chính mình làm quân đội, lấy phòng tập làm bãi chiến trường, coi mỡ bụng là cừu địch và lấy sự đô con của nhân loại làm cuộc khải hoàn, bạn phải phấn đấu luôn luôn và chớ hề làm tên lính hèn nhát. "
Planet Earth là series phim tài liệu về thiên nhiên dẫn bởi David Attenborough (ông này nổi tiếng phết, chuyên dẫn chuyện trong các phim tài liệu về thiên nhiên của BBC). Bộ phim được sản xuất bởi đài BBC với sự cộng tác của Discovery Channel của Mỹ, đài NHK của Nhật và đài CBC của Canada. Series này tập trung khai thác sự đa dạng về sự sống ở các hệ sinh thái khác nhau trên trái đất. Gần như toàn bộ các cảnh trong phim đều được quay với kỹ thuật độ nét cao, trừ một số cảnh quá phức tạp không thể dùng máy quay loại này được.
Toàn bộ chương trình phải mất đến năm năm để quay và dựng. Việc quay phim được tiến hành trên 62 nước và 204 địa điểm khác nhau và tiêu tốn hết 25 triệu đô. Seres này chia làm 11 tập. Tập đầu chỉ giới thiệu chung về các hệ sinh thái sẽ xuất hiện trong các tập sau. 10 tập sau giới thiệu các môi trường sống đặc trưng trên trái đất, bao gồm:
“Mountains”
"Fresh Water"
"Caves"
"Deserts"
"Ice Worlds"
"Great Plains"
"Jungles"
"Shallow Seas"
"Seasonal Forests"
"Ocean Deep"
Bộ phim này xuất sắc từ nộidung, cách quay phim, âm thanh, màu sắc cho đến nhạc nền. Giọng thuyết minh cũng hay nốt (mặc dù mình không thích giọng Anh cho lắm nhưng phải nói là ông David này đọc cực dễ nghe). Về nội dung, do thời lượng chỉ gói gọn trong 48 phút mổi tập nên phim không đi sâu vào phân tích những mối quan hệ chồng chéo trong một hệ sinh thái, mà chỉ đưa ra những hình ảnh chọn lọc về một số loài thực vật và động vật trong môi trường đó.
Nhờ xem phim này mình mới biết trên thế giới có những cảnh hết sức hoành tráng mà nếu không … xem phim tài liệu, chắc những người đi du lịch bình thường chẳng bao giờ tự mình chứng kiến được. Nhiều cảnh làm mình cảm thấy bị choáng ngợp bởi sự kỳ diệu của tbiên nhiên. Đó là cảnh hàng triệu triệu ấu trùng của con ve trồi lên mặt đất sau 17 năm, lột xác, bắt cặp và đẻ trứng rồi chết chỉ trong vài ngày. Là cảnh mấy triệu con chim sẻ bay thành đàn mà phải mất mấy tiếng đồng hồ mới bay qua hết. Là cảnh bầy ngỗng tuyết nửa triệu con thiên di trắng xoá cả bầu trời. Là cảnh bầy thú ở sanvana châu Phi đi tìm nguồn nước trùng trùng như một binh đoàn. Hay đơn giản chỉ là những phút giây tĩnh lặng khi những bông hoa tuyết, hoa sa mạc nở bung những cánh hoa sặc sỡ đễ thu hút côn trùng đến thụ phấn trong vài ngày, thậm chí vài giờ ngắn ngủi để rồi chìm vào trong giấc ngủ dài cho đến mùa xuân hay mùa mưa năm tới.
Xem để thấy, mình còn cần phải xem nhiều, đi nhiều! Có quá nhiều điều kỳ vĩ trên đời mà mình chưa biết. Và sẽ không bao giờ biết nó có trên đời, nếu không xem phim tài liệu!
Xem trailer tại đây: