Tuesday, July 29, 2008

Deception point

Image
Cuốn này cũng cùng phong cách như các tiểu thuyết khác của Dan Brown. Truyện kể về việc NASA khám phá ra một thiên thạch chứa hoá thạch của một loài sinh vật rớt xuống Bắc Cực ba trăm năm trước. Khám phá này được công bố trong lúc cuộc vận động bầu cử tổng thống diễn ra căng thẳng nhất, hứa hẹn sẽ tạo ra sự chuyển biến kết quả bầu cử. Và tất nhiên, khi có chính trị dính vào thì sẽ có âm mưu, có lừa đảo, có ám sát.
Sau khi đọc hết bốn truyện của Dan Brown thì thấy đúng là ông này viết lên tay đều đều, cuốn sau khá hơn cuốn trước. Tuy nhiên sau khi đọc hết mấy cuốn của ông này thì thấy phong cách kể chuyện y chang nhau. Do các câu chuyện đều xảy ra trong vòng 1 đêm cho nên ổng cứ phải cắt cảnh liên tục để miêu tả nhiều tuyến nhân vật đồng thời. Làm như vậy tạo nên tính dồn dập và sự căng thẳng hồi hộp của câu chuyện. Nhưng đó cũng là một điểm yếu, vì đôi khi các tuyến phát triển không đều, và đôi khi ổng cắt cảnh chuyển qua một tuyến khác chỉ để nói lảm nhảm gì đó, vô thưởng vô phạt (có khi còn để cho sách nó dày thêm một tí).
Các chi tiết liên quan đến khoa học công nghệ trong truyện này chặt chẽ hơn trong Digital Fortress (một phần tại mình mù mờ về mấy cái thiên thạch với địa chất). Nhưng cái chi tiết thằng cha kia dùng nước tiểu để át mùi máu, đánh lừa cá mập thì thiệt là khó tin quá. Với lại động cơ hành động của nhân vật bí mật cũng không thuyết phục lắm đối với mình. (Mà hình như trong tất cả các truyện của Dan Brown, mình luôn cảm thấy không hài lòng về động cơ của nhân vật bí mật. Cứ thấy nó gượng gượng thế nào, chắc là tại mình không hiểu biết nhiều về tâm lý học). Chưa kể là các nhân nhà khoa học trong truyện làm gì cũng một mình (để có bị giết cũng đỡ tốn đạn), chả thấy có mấy phụ tá hay công nhân. Nguyên cái tàu nghiên cứu hải dương to đùng vậy mà hô cái là cả đám bỏ đi vô bờ chơi hết, còn lại caí tàu trống trơn.
Một điểm nữa là ông này có cùng một cách xây dựng nhân vật bí mật, nên nếu đọc quen rồi thì đến giữa truyện sẽ đóan lờ mờ là ai, vì nhân vật nào lồ lộ ra đó coi như là không phải. Loại hết ra thì cuối cùng chả còn mấy người. Hy vọng là trong cuốn kế tiếp ổng sẽ thay đổi phong cách cho mới mẻ hơn, chứ viết cùng kiểu hoài thì chán lắm.

1 comment:

  1. Tao đọc tới cuốn thứ 3 là đã chán ngấy ông này rồi.

    ReplyDelete