Cuối cùng thì mình cũng câu dính được một con cá bass, sau khi đã đánh đổi bằng mạng sống vật vờ của hai con khác. Chả là hôm qua, khi câu hai con đó mình ham hố quá, và không có kinh nghiệm nữa, nên nó vừa cắn câu là mình giật phắt nó lên khỏi mặt nước. Cái giống cá này nó vùng vẫy mạnh quá, mà cái dây câu thì mỏng tanh, cho nên hai con đó đều làm đứt dây, rớt tòm trở xuống nước. Nhưng mà cái mồi cao su giả màu xanh lumina thì vẫn còn dính cứng ngắc với cái lưỡi câu trên mép của chúng nó. Hôm nay mình vẫn còn thấy hai con đó lượn lờ ở chỗ cũ, mình cố thử dụ chúng nó bằng đủ thứ mồi giả lẫn thiệt mà chúng nó quá cảnh giác, chả dám cắn câu nữa. Cái con mình câu đựơc cũng là một con lạ. Bao nhiêu thứ mồi cao su giả đủ màu xanh đỏ hồng vàng đen pha xanh thêm kim tuyến lấp lánh mà nó chả thèm cắn, vậy mà khi mình chán, thử chơi cái miếng thiếc sơn đỏ có kèm cái móc câu lủng lắng vậy mà nó hung hăng nhảy vào đớp ngay. Lần này thì mình đã rút kinh nghiệm nên cứ để cho nó ở dưới nước, vùng vẫy cho tới khi hổng còn sức nữa thì mình mới kéo lên. Trong lúc cho nó vùng vẫy mình tranh thủ rút điện thoại chụp vài phát làm kỉ niệm. Và thế là ...
Về nhà lấy cái cân nấu ăn của ông chủ nhà ra cân: đúng 1 kí luôn. Sau khi đánh vảy, móc ruột thì mình tống nó vô tủ đông, chờ tới ngày "rửa xe", cho nó sang trọng mà đỡ tốn tiền.
Hic, tính ra mình phải còn câu thêm chục con như vậy nữa thì mới gỡ đủ vốn đầu tư cho cái vụ câu cá này. Giấy phép câu cá mua hết 40 đô, thêm 7 đô cái tem câu cá ở vùng Bay delta này nữa. Rồi tiền cần câu, mồi ... tính ra tổng cộng cả trăm đô rồi. Chưa kể công của mình nữa nha. Hic, bữa nay mình đi từ 9h sáng mà tới gần 4h mới lết về tới nhà. Hic, thiệt là câu một con cá bằng bỏ tiền mua chục con mà.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment