Thì cũng cố viết vài dòng coi như "trả nợ". Dạo này cái vụ "7 facts about me" này lan nhanh trên mấy cái blog còn nhanh hơn dầu loang trong chảo nữa.
Một vài điều chưa biết về Scrat (không phải là tất cả nhé, dĩ nhiên có những điều không thể public được ):
- Ngủ gục: có khả năng ngủ bất cứ ở đâu, bất cứ lúc nào, đặc biệt là trong những nơi “yên tĩnh” như lớp học hay nhà thờ. Ở nhà thì ngủ nướng đến khi không còn có thể nướng được nữa.
- Luôn hứa hẹn lần lữa và ít khi nào giữ lời hứa với chính mình. Tất cả những kế hoạch vạch ra không bao giờ được tuân thủ. Luôn luôn có một lý do nào đó (hay thậm chí chỉ vì làm biếng, thích ngủ hơn là làm việc chứ chả cần lý do gì) để trì hoãn không thực hiện kế hoạch đã định, cho dù kế hoạch đó quan trọng hay không.
- Là trung bình cộng của một đứa trẻ và một ông già. Nhiều lúc nói năng và hành động nhí nhố, thiếu suy nghĩ cứ như một đứa con nít. Những lúc khác thì như một ông già bảy chục tuổi hay cau có và chê bai. Tóm lại là hành vi không phù hợp với tuổi thật của mình. Lúc nào cũng có cảm giác là mình chưa đủ trưởng thành để gánh vác những chuyện liên quan đến gia đình (chứ chưa nói tới trị quốc hay bình thiên hạ) nhưng cũng cảm thấy mình quá già để tham gia vào những trò vớ vẩn của bọn trẻ con.
- Không có bất cứ một đam mê nào. Thích cái gì cũng chỉ nhất thời mà thôi. Vì thế không thể làm chuyện gì mà đạt tới đỉnh cao được, đơn giản là vì chẳng bao giờ dốc hết tâm lực vào một việc mà mình chẳng cảm thấy bị hút vào đến quên ăn quên ngủ. Tất cả mọi thứ đã đạt được (cũng chả nhiều nhặn gì) đều có vẻ tự phát và miễn cưỡng, do thời thế đưa đẩy.
- Luôn cảm thấy bất an, có lẽ là vì không có niềm tin vào khả năng của chính bản thân mình. Lúc nào cũng cảm thấy mình bất tài vô dụng, thua kém mọi người xung quanh và không có khả năng chăm lo gì được cho bố mẹ anh em, trong khi sự kỳ vọng của mọi người vào mình thì quá lớn (không biết là họ có kỳ vọng thật không hay do mình tự cảm thấy thế).
- Không có chính kiến. Mặc dù luôn tỏ vẻ ta đây cứng rắn có lập trường nhưng thực chất là con người dao động, dễ bị lung lạc bởi các yếu tố bên ngoài. Có lẽ nguyên nhân cũng là do không tự tin vào mình trong bất cứ chuyện gì.
- Rất không được lòng người (Việt Nam) cùng trang lứa (với trẻ con thì mình hay dụ dỗ ngọt ngào, còn với người lớn thì tuyệt đối nịnh bợ nên không có vấn đề gì). Đa số những người mới tiếp xúc sẽ cảm thấy đang nói chuyện với một người khó chịu, kênh kiệu và xa cách (nói ngắn gọn là chảnh). Hay châm chọc, xoáy vào chỗ yếu của người khác mà lại không để ý đến cảm giác của họ, nên đôi khi tạo nên thù oán mà chính mình vì vô tư nên chẳng nhận ra, đến lúc bộc phát thì đã muộn.
:))Tui luôn nhớ lúc thầy Hào hét lên " Này anh kia". Haha. Trời ơi, mặt tui xám ngoét, mặt ổng tỉnh rụi, mới mơ một giấc tận đâu đâu mà!
ReplyDeleteHaha,dạo này ngôi sao blog của chúng ta có vẻ xuống rồi hả... Các fan hâm mộ ít vô comment rồi hả ta :-?. Nhằm an ủi ngôi sao blog, tui, một người anti-scrat (nhân tiện, chú ơi, load cho con cái iceage 2 nói tiếng Anh rồi gửi cho con nào. Con chả hiểu sao đi mua toàn nhằm đĩa nói tiếng Tây Ban Nha hay là cái tiếng vớ vẩn nào đó chả biết, nên vẫn chưa xem được) muốn comment thêm là bạn scrat có một bí mật là ... bụng rất bự, hihi, không biết tập Gym rồi có cải thiện chưa hén! :-"
ReplyDeleteMấy người định "dìm hàng" hả?! Hồ Cốc là 1 năm về trước rồi. Sau khi tập gym được 1 tuần thì bụng tui có 6 múi cơ rồi, có điều là nó nằm dưới nửa tấc mỡ nên chưa thấy rõ thôi mà!
ReplyDeleteDao nay busy wa, nghe moi nguoi noi tom bi dau mat... nen rong mo len day choi, hihi... vo^ tinh doc duoc comment cua cha'u Ngoc, haha,... co hi`nh Ho Coc lam bang chung ne` ;P
ReplyDelete